Có những món ăn không cần tên gọi mỹ miều, không cần bày biện cầu kỳ, nhưng vẫn khiến người ta nhớ mãi - đó là ẩm thực dân gian Việt Nam. Là bát canh rau tập tàng chan mắm gừng mẹ nấu những chiều mưa, là đĩa cá đồng kho riềng thơm lừng cả góc bếp. Là gánh hàng rong với tiếng rao quen thuộc, là chiếc bánh lá gói vội vẫn còn nóng ủ trong tà áo bà. Ẩm thực ấy không chỉ để ăn no, mà để yêu, để nhớ, để thấy mình còn gắn bó với cội nguồn. Trong mỗi món ăn mộc mạc là cả một tấm lòng, là văn hóa, là nếp sống, là tình quê thấm đẫm từng thìa cơm và giọt nước mắm.