“Trẻ Con Không Được Ăn Thịt Chó” là một trong những truyện ngắn đặc sắc của nhà văn Nam Cao. Tác phẩm được viết vào năm 1942 với cốt truyện xoau quanh một gia đình có người bố nghiện rượu cùng thói quen ăn nợ thịt chó khắp nơi. Đến một ngày, không thể thiếu nợ, người bố đã giết chính con chó của nhà rồi mời những người bạn nhậu về đánh chén, bỏ mặc vợ con đói khát. Không dừng lại ở đó, trong nhà đến gạo cũng chẳng còn mà ăn, ấy vậy mà người vợ buộc phải đi mua chịu gạo, nước mắm, rượu chỉ để phụ vụ bữa thịt chó xa xỉ của người chồng. Thông qua những hình ảnh đau lòng ấy, tác giả cũng gửi gắm thực tại xã hội, hoàn cảnh, cuộc sống khốn cùng của người dân Việt Nam giai đoạn trước cách mạng tháng Tám năm 1945 và cũng không quên thể hiện tinh thần nhân đạo bất diệt thông qua tác phẩm.